Một chút mưa thôi đủ rét rồi
Con đường vương chú lá vàng rơi
Tiếng gió lạnh gọi mời da diết
Đón đông về trong tiết mưa giông
Tôi muốn cưỡi mây bay khắp chân trời
Để tưới mát những vùng đồi tàn phá
Muốn dừng chân nơi dòng sông, con suối
Để đừng nhìn thấy ô nhiễm nơi đâu.
Bóng chiều khuất dần sau lùm cây, những tia nắng vàng nhạt cuối thu vắt qua ô cửa sổ. Sân ga tàu vắng lặng, chỉ còn tiếng lách tách của mấy chú chim đang gọi nhau tìm về tổ buổi chiều tà. Bà Thanh ngồi đó đôi mắt nhìn xa xăm, lặng lẽ như luyến tiếc hay chờ mong một điều gì đó.
Qua mấy ngày mưa xuân giăng mắc, cây bưởi già khô khốc, trơ trụi và mốc meo vì mùa đông lạnh giá của nhà tôi thay da đổi thịt từng ngày. Những mầm biếc, lộc xuân lớn nhanh như thổi. Và rồi trong từng chùm lá xanh nõn, non tơ ấy, những nụ bưởi bật nhú, nhẹ đơm như những chiếc cúc xanh li ti khâu đính tỉ mỉ, cầu kỳ trên chiếc váy lộng lẫy sắc màu từ màn phản chiếu ánh sáng của trăm triệu hạt sương, hạt mưa.
Tháng Ba rồi. Thời tiết như một cô gái đang dậy thì, dùng dằng tiếc nuối tuổi thơ xanh biếc vô lo, vô nghĩ, nhưng cũng lại phập phồng, nôn nóng đón chào khung trời hoa mộng của đời thiếu nữ. Phút chốc, giữa trời nồm ẩm sũng, nắng bỗng bừng lên rực rỡ. Nắng nhẹ nhàng, trong veo mà ngọt ngào như mật ong hoa nhãn nhẹ nhàng lùa và từng tán cây, ngọn cỏ, từng mái nhà tưởng muốn mốc rêu xám xịt, cũ kỹ vì những ngày rề rệt mưa phùn. Nắng chiếu lấp lóa trên mặt ao hồ, sông ngòi, làm vô vàn tấm gương tráng bạc vội vàng tỉnh giấc sau bao ngày âm u, mê man trong chiếc màn sương khói mộng mị, mơ hồ. Nhưng khi từng chồi non cựa mình mạnh mẽ, nhú ra chào bình minh, khoe màu xanh non có, đo đỏ có, mà vàng nhạt cũng có thì nắng lại bỗng đâu trốn mất, lặn sâu, rất sâu vào trăm đám mây xám, mây ghi và chẳng hẹn bao giờ quay trở lại. Đất lại ướt mềm, ướt nhoẹt. Không gian lại trầm mặc, mờ mịt, lãng đãng khói sương. Khắp nơi nơi lại một mùi ẩm mốc, ngai ngái không hề dễ chịu.
Bùi Minh Hải sinh năm 1983 tại Phố Hiến, Hưng Yên - vùng đất giàu truyền thống văn hiến và cách mạng, từng nổi danh “Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến”. Từ thuở ấu thơ, anh đã được đắm mình trong bề dày văn hóa, lịch sử của quê hương với hệ thống những đình, đền, chùa rất nổi tiếng như chùa Chuông, Đền Mẫu, đền Trần, đình – chùa Hiến, Đông Đô – Quảng Hội; với biết bao lễ hội truyền thống đặc sắc như lễ hội văn hóa dân gian vùng Phố Hiến và nhiều đặc sản đất trời ưu ái dành riêng cho mảnh đất Hưng Yên như nhãn lồng Phố Hiến, sen Hồng Nam, trầu cau Phương Độ…
Hoa đào nở cuối mùa Đông
Xuân từ đâu đến ập vào làng tôi
Miếng trầu bà quết mặn vôi
Đưa vào cối giã đỏ ngời sắc xuân.